You can replace this text by going to "Layout" and then "Edit HTML" section. A welcome message will look lovely here.
RSS

Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

Đi qua thương nhớ...

Trong cuộc đời có những con người ta chỉ vô tình gặp, vô tình biết và cũng vô tình lãng quên. Đó là quy luật của cuộc sống không có từ DUYÊN PHẬN , có lẽ vậy?


Duyên là được gặp nhau, phận là được gắn kết với nhau. Ấy vậy mà chỉ có 1 chữ duyên thôi sao lại nỡ đánh rơi mất phận. Cuộc đời con người ngắn ngủi lắm, sao ta cứ mãi nhìn lại quá khứ mà không ngẩng đầu tiến về tương lại? Tương lai là ngaỳ mai, hôm nay rồi cũng là quá khứ. 

Người đi qua thương nhớ...có lẽ là người quan trọng của hôm nay nhưng lại là người dưng của ngày mai. Trên đời, sẽ có một người nào đó vẫn luôn dõi theo ta, lặng thầm theo bước đường ta đi không nhằm mục đích gì cả, đơn giản là họ chỉ muốn biết mình ổn không vậy thôi ! 

Đi qua thương nhớ để biết ta đã có một thương một nhớ như vậy !!


Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Tình yêu 6 tháng 3 ngày

Ngày...tháng...năm...


Ngày hôm nay thật lắm chuyện buồn phiền, mẹ chẳng biết phải làm sao cả, có lẽ dạo này mẹ quá nhạy cảm với mọi thứ xung quanh. Mẹ hay cáu giận và nghĩ ngợi lung tung. Nhiều lúc mẹ cảm thấy tủi thân vô cùng và chạy ra nhà tắm khóc nức nở.
Mẹ biết, mẹ không phải là một người tốt, một người hoàn hảo nhưng có lẽ mẹ đã kỳ vọng, mơ mộng về đối phương quá nhiều, để giờ đây càng ngày mẹ càng thất vọng, thất vọng lắm con ạ !

Mẹ đã từng hối hận không chỉ 1 lần mà rất nhiều lần con biết không? Mẹ xin lỗi vì mẹ đã nghĩ vậy, nhưng có lẽ số phận đã định đoạn cuộc đời mẹ nên mẹ không còn cách nào khác. 

Mẹ luôn cảm thấy bức bối và thậm chí còn như người xa lạ khi bước chân vào căn phòng này. Ở đó, chỉ có mình mẹ là người cô đơn và 1 lối suy nghĩ 1 cách sống khác. Bố và bà nội con thì luôn yêu thương đùm bọc lẫn nhau, cả thế giới họ chỉ nhìn thấy nhau con hiểu không? Điều đó khiến mẹ lạc lõng và tủi thân vô bờ bến.

Nhiều lúc mẹ nghĩ, mình đã sai khi quyết định lựa chọn như vậy, phong tục tập quán vùng miền nó là khoảng cách quá lớn khiến cho mẹ bị nản. Nản vì chính bản thân mình, nản vì mình quá ngu muội. 

Con à! Có lẽ đây là giai đoạn khủng khiếp của mẹ kể từ khi mẹ sinh ra. Mẹ không biết làm thế nào nữa cả....

Yêu con, thương con vì đã lắng nghe mẹ tâm sự !!

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS